Ra đi
Ai người đưa tiễn ?
Người cháu què khập khiễng bước đi
Chân cháu ghì in lằn đất
Nạn sắt cộc cạch
Buồn !
Tiễn đưa
-0-0-0-0
Nhìn mắt em buồn
Anh đã khóc từ đêm qua
Chìa khoá nhà đã trao chủ khác
Em nức nở đầu áp vào lòng ngực
Nín đi em !
Đời như thế tự bao giờ