Nửa

Xa quê từ  đó – nửa vầng trăng

Mờ ảo hư  hao – nửa nguyệt hằng

Mộng ngọc đêm tàn – tan nửa mộng

Son nhạt cuộc đời – nửa được không

– 0 –

Tóc xanh ngày ấy – pha sương muối

Hoài bảo nung lòng – pha gió đông

Dòng đời bao nỗi – phôi pha quá

Nhân thế phong trân – pha mất ta

Đi

Đi

thì hãy đi luôn

mỗi khi về

nhớ

nỗi buồn nhân đôi

một thời xuân – một thời qua

trai tim thương nhớ bây  giờ  hư  hao

– + –

Sống

viễn xứ

chết

cũng viễn xứ

” cố hương hề ! ” xa lắc, đắm chìm chiêm bao

đời tha hương lắm ngả  xuôi ngược

khó tìm thấy lối quay về nơi chốn cũ

thì xin nhận

nơi đây viễn xứ

làm quê hương cho con trẻ khơi nguồn

Thà là như thế

Thà là như thế

đừng về

để thương để nhớ để mộng mơ

để quê hương đẹp như ngày ra đi ấy

để dặm ngàn – chiều nhìn mây trắng bay

thà là như thế

để thời gian xanh mãi trên tóc ai đen dáng nhỏ dịu

dàng

để không gian ngưng đọng cho khói lam chiều quyện

mái tranh

Thà là như thế

đừng về

phần tư thế kỷ – một thế hệ qua

mỗi chi làm khách giữa quê nhà

bạn bè, trường cũ, đường xưa nhoà trong năm tháng

vụng về thời gian

bước chân lạnh, ngực lạnh, trời rộng, ta nhỏ nỗi đau

kỷ niệm ngập tràn vỡ tan

– 0 –

Thà là như thế

đừng về

biết đâu là thế đỡ già

đỡ đau mất mát, đỡ buồn biển dâu

– 0 –

Thà là như thế

Mà sao … vẫn về !

Mâu thuẫn thời gian

Thời  gian

xin ngừng trôi

cho tóc em tôi chớ bạc màu

cho nắng reo ca đùa vui trong mắt

cho mùa xuân mãi lửng lơ trên bầu trời trong vắt

cho tình vợ chồng son sắt chẳng hư  hao

thời gian

xin  hãy trôi

cho con thơ sớm chiều khôn lớn

cho vững chân vui bước dài tự  tại

cho mỗi cuộc đời mong đầy hy vọng đón tương lai

cho chuyện làm mẹ cha vuông tròn bao mộng ước

để chuyện suối vàng nhẹ nhàng ta bạn thanh thản

nắm tay nhau dìu bước

Xuân xa quê

Hai lăm năm – một thế hệ

hai lăm năm – mỏi kiếp ly quê

mùa xuân tươi lá, đời bao dâu bể

đón xuân xa quê, quen roi lòng vẫn nặng tái tê

Ngày xưa đi

nhủ thầm mong ngày về

giờ biết rằng

mãi không còn ngày ấy

lòng cố vui với khung trời nơi đây

– 0 –

Dẫu cố thế

nhưng cố mà cứ  thế

thiếu thiếu gi như thiếu một dòng sông

dòng sông tuổi thơ

dòng sông quê hương

chảy trong ta lẩn khuất biết bao tình

– 0 –

Lặng đốt quá khứ  chôn tro vào lòng đất

tàn vẫn vương vẫn vướng mắt cay

Từ

Từ ta từ độ xa quê

từ  ly khúc hát não nề nhớ thương

từ mang chú số nhỡ đường

từ thôi vạn dặm cố hương xa vời

-0-0-

Từ ta dấn bước ra khơi

từ  dòng sông lụa tơi bời gió sương

từ  em nắng héo sông Tương

từ  lâu ảo ảnh dặm trường bâng quơ.