Dòng sông tuổi thơ

Tôi đứng đây hướng về dĩ vãng

Lòng ngậm ngùi con nứoc vẫn trôi xuôi

Tình quê hương cách biệt đã lâu rồi

Bao kỉ  niệm… giũa những ngày thơ ấu

– 0 –

Nhớ chiếc cầu năm xưa cùng bè bạn

Thường hẹn hò ôm sách vở đến trường

đời lớn lên giữa lòng đất quê hương

Nay đã chôn vùi sâu trong kỉ niệm

– 0 –

Dòng sông tuổi thơ

Tôi đứng nơi đây hướng về dĩ vãng

Lòng ngậm ngùi con nước về dĩ vãng

Tình quê hương cách biệt đã lâu rồi

Bao kỉ  niệm… giữa những ngày thơ ấu !

.

Nhớ chiếc cầu năm xưa cùng bè bạn

Thưòng hẹn hò ôm sách vở đến trường

Đời lớn lên giữa lòng đất quê hương

Nay đã chôn vùi sâu trong kỉ niệm

.

Mấy mươi năm rồi vẫn còn lưu luyến

Nhớ mái trường xưa – những mùa phượng nở

Bao mái tóc xanh tấm tình cởi mở

Sống hồn nhiên và mơ mộng làm sao

.

Tôi thương em với lời nói ngọt ngào

Lòng say đắm bên nhau lòng uỷ mị

Tình ta đẹp – như  đất trời chung thuỷ

Đẹp như  dòng sông – bến nước lời thơ

.

Viết cho nhau trang nhật ký đợi chờ

Nhưng năm tháng đã mờ phai dĩ vãng

.

Chiều nay về lại trên dòng sông vắng

Bóng những con thuyền lả lướt về đâu

Trời hoàng hôn nắng đổ xuống chân cầu

Qua mấy nhịp lòng tôi như  rạn nứt…

Mẹ

Mẹ ru con ngủ …ầu ơi !

Như  nghe vọng lại những lời ngày xưa

Biển trời sấm sét cơn mưa

Ngồi khóc nhớ mẹ bao đời chưa xa

Nay con khuất bóng Mẹ già

Hoa cau trắng nở thơm nhà hiên sân

Chẳng còn khoảnh khắc Mẹ mừng

Buồng cau chín rụng lệ dâng trong lòng

Nhớ xưa trên những cánh đồng

Nắng mưa nặng gánh lưng còng Mẹ đau

Tình thương Mẹ chở nhiệm màu

Nuôi con khôn lớn lo âu suốt đời

Bây giờ – con đã nên ngưòi

Mẹ ơi!  Con nhớ những lời Mẹ khuyên…

– 0 –

Từ khi xa vắng Mẹ hiền

Thân con lặn lội giữa miền khổ đau

Tình thương mẹ vẫn nhiệm màu

Bao la hiện giữa cõi đời tử  sinh