Hoạ lại bài Nhớ Trà Bồng : Cảnh Trà Bồng

Nghe nói Trà Bồng cảnh đẹp xinh

Phong quang vương vấn xiết bao tình

Công chầu chùa đá mây buông phướn

Sốc chực Xen – Bay, sóng vỗ sinh

Trầm quế lưu người thăm xóm thượng

Lúa ngô luyến khách viếng thôn kinh

Hồn quê ấp ủ thêm hương sắc

Mỗi vẻ mỗi nơi đất nước mình

LỆ UYÊN hoạ

______________

CHÚ THÍCH

* Chùa Đá : tên một ngôi chùa trong một động đá

* Xen – Bay : Tên một dòng nứơc chảy ở sừon núi, từ trên cao xuống đầm nước dưói chân núi

* Gió bắc ngựa Hồ : Rợ Hồ dâng ngựa cho vua Tàu, đến mùa gió Bấc ngựa hướng về phía Bắc hí lên – ý nói nhớ quê hương như  chim trĩ đậu cành Nam

* Sốc : một loài cá

* Sinh cũng đọc là sênh : Nhạc khí gồm 2 miếng gỗ gõ vào nhau

Hoạ kỷ niệm ngày thành lập hội thơ Tân Hiệp

Xuôi dòng cảm hứng khách thi thơ

Bến đợi ngưòi ơi hãy ghé bờ

Kể lại vần thơ ngời thép súng

Phổ vào khúc nhạc quyện dây tơ

Cho đời bay bổng bừng tươi sáng

Để sống vươn lên thoát tối mờ

Cây cỏ, suối rừng non nước Việt

Hương đồng hoa nội gợi hồn thơ

LỆ UYÊN hoạ

Kỷ niệm ngày thành lập hội thơ Tân Hiệp

Mậu Thìn sáng lập hội thi thơ

Trung, bắc, nam chung một tuyến bờ

Ngao ngát văn chương trau thước ngọc

Sum vầy tòng bá chặt đường tơ

Tưong thân, tương trợ nêu gương sáng

Đồng khí, đồng thanh tẩy bụi mờ

Nối trước, liền sau vui chánh đạo

Còn đời còn mãi mối duyên thơ

20-3-1988

Hoạ lại bài Cảnh già

Nặng gánh tang bồng nặng chiết ma

Nặng tình cố lý, nặng thân già

Tùng già trổ lộc tươi màu lá

Trúc cỗi đâm măng, đậm nứơc da

Vựot khỏi thị phi khinh hoá trọng

Ra ngoài đối đãi thiểu thành đa

Càng già càng muốn thêm già nữa

Cùng với thiên nhiên vũ trụ hoà

LỆ UYÊN hoạ

Cảnh già

Tấm thân bá chiết với thiên ma

Gọt đẽo mà chi cái cảnh già

Tùng tắm tuyết sương tùng trắng tóc

Trúc dầm mưa nắng trúc vàng da

Hai vai hai gánh nhân tình nặng

Một miệng một lời thế sự đa

Trái ngọt hoa thơm ươm khắp nẻo

Cháu con đoàn tụ quý do hoà

Hồ Quế Anh
Sinh năm 1917
Trú Quán : Tân Hiệp, Long Thành, Đồng Nai
( Tác giả đã mất)

Tâm sự đêm đông

Văng vẳng tai nghe tiếng dế sầu

Nỗi lòng canh cánh suốt đêm thâu

Trải bao xuân thắm đào phong nhuỵ

Tưởng nỗi hàn ôn sự dãi dầu

Cây cội nước nguồn, ơn núi nặng

Ngọn rau tấc đất, nghĩa nông sâu

Mây về phương ấy cho ta nhắn

Rằng cụm phần kia chớ bạc đầu

Hồ Quế Anh
Sinh năm 1917
Trú Quán : Tân Hiệp, Long Thành, Đồng Nai
( Tác giả đã mất)