Lẽ đâu người lại quên tôi
Gió đưa đẩy gió, ai ngồi chờ trăng
Cớ gì… em bước sang ngang
Còn tôi nửa mảnh trăng vàng chờ nhau
Những mùa thơ Tân Hiệp
Lẽ đâu người lại quên tôi
Gió đưa đẩy gió, ai ngồi chờ trăng
Cớ gì… em bước sang ngang
Còn tôi nửa mảnh trăng vàng chờ nhau
Tình trót trao em ngày mới gặp
Lật giòng kỷ niệm níu cung mơ
Tình tôi đăm đắm trong em mắt
Gói trọn trong xưa… thủa hẹn hò
Lá vàng rắc nhẹ đường thu
Nghiêng nghiêng nón lá mơ hồ tình say
Em khoe áo mới sắc ngày
Mắt môi ngan ngát hây hây cúc vàng
Nắng chiều dìu dịu thôn trang
Chân anh vụng dại, tay nàng vẩn vơ
Xạc xào gió nổi tình thơ
Bóng soi đôi bóng ngu ngơ nắng vàng.
Em đem nỗi nhớ vào xuân
Rồi xa hun hút dặm ngàn… cố nhân
Cành duyên lần nữa tháng năm
Chờ nhau… duyên nợ trắng ngần tóc mây.
Đào văn Cẩn (tuyển tập :”Tân Hiệp Thơ 5”)
A-Tiểu sử:
Tác giả : Đào Văn Cẩn
Sinh năm: 1951
Quê quán : Kim Sanh, Quảng Trị.
Địa chỉ : Sông Nhạn, Cẩm Mỹ, Đồng Nai
Điện thoại:
B- Các bài thơ đã đăng trong tuyển tập thơ 5:
– Chờ nhau
– Nắng vàng
– Trang long
– Trái bóng tình
– Chờ trăng
– Âm thầm
– Hóa thân
Con sông đời vội vã trăm năm
Đầy ắp phù sa cuộn nhiều sỏi đá
Là đan xen giữa nhớ quên được mất
Giữa còn không thật giả tỉnh say
Mà ngây thơ nhường cho từng trải
Mà nụ hoa đã đơm thành trái
Nên tình nồng ẩn náu trong than
Trà và cà-phê bao lần đậm nhạt!
Nhưng anh chắc một điều rất thật
Đưa đẩy trăm chiều vẫn chỉ một em.
Tác giả Lê Nhật Ánh (Tân Hiệp Thơ 5)