Từ ngày ấy… tình yêu vừa biết đọc
lạc rừng mơ rạo rực cung thơ
say bâng khuâng yêu nắng gió dại khờ
lựa tứ cảm vần ngây ngô – muôn thuở
Em có biết khi rừng mơ chưa khép
bởi tình yêu chắp cánh bay cao
thương nắng nghiêng mái tóc mây huyền
đong – cảm xúc – nguồn thơ – duyên nợ
Và thôi nhé
nếu mình không duyên nợ
cũng nợ tình hoa mộng rừng mơ
cho con tim xao động chút hương hồ
nguồn cảm xúc mềm cung tơ
thức dậy
để
gởi vào mây lãng tử dòng thơ
Trinh nữ nhấp nhô chùm đá đỏ
Chuyện tình xưa còn đó
Ngàn năm Trinh Nữ vẫn còn trinh
Anh nghe câu chuyện tình
Em đi tìm nguồn con nước
Đã bao năm vẫn không dừng bước
Hồn em xưa con thác mang về
Tung trắng xoá nước mắt tràn trề
Của em-Người con gái và tên dòng thác