Buôn-mê, mưa và nỗi nhớ

Mưa trắng trời

Bỏ lại sau lưng cơn mưa mùa của núi

Đi về Buôn Mê. Phố đầy bụi hồng và áo đỏ.

Tôi tìm em. Tôi tìm tôi. Cái thân của ngày thơ khốn khó

Lang thang rừng. Lang thang núi

Gõ vào thinh không. Mây bay lên trời. Làm mưa về đất

Còn tôi. Đi hoài! Đi hoài! Lác mất lối ra

Có gặp cái thằng tôi không em? Trong cuộc đời này…

Tác giả Lê Nhật Ánh (Tân Hiệp Thơ 5)

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.