Tràng Giang

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp Con thuyền xuôi mái nước song song Thuyền về nước lại sầu trăm ngả Củi một cành khô lạc giữa dòng Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều Nắng xuống, chiều lên sâu chót vót Sông dài, trời rộng, bến cô…

Read More

Buồn Trăng

Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ; Thương ai không biết, đứng buồn trăng. Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió, Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng. Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa, Bao giờ viễn vọng đến bây giờ. Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc; Đêm ngọc tê ngời men với…

Read More

Đông tàn

Tiễn đông se lạnh, bơ vơ Bơ vơ Một cõi Vẫn mơ nụ hồng Ai đem nhốt ánh trăng nồng Để Rộn lên trong tiếng tơ đồng vấn vương Tiễn đông trăm nhớ ngàn thương Chùm hoa vụng dại bên đường xác xơ Gió lùa cành lá phất phơ Đông đưa xuân đến nàng thơ…

Read More

Nếu thiếu đàn ông !!!

By: thoitrang Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Khác chi vườn cảnh thiếu lao công. Một màu ảm đạm thê lương sẽ, Biến khắp mọi nơi cảnh vắng không. Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Đêm nằm bà phải quấn chăn bông. Chăn bông dù ấm không bằng được Nằm sát kế bên…

Read More