Nằm trên đồi Cù nghĩ về lúc chết
Mộ gió xéo eo đồi Thông quỳ khan sám hối Rụng một trái luân hồi Tàn tro bay cứu rỗi. Nguyễn Liên Châu (trích tuyển tập Tân Hiệp Thơ 5)
Mộ gió xéo eo đồi Thông quỳ khan sám hối Rụng một trái luân hồi Tàn tro bay cứu rỗi. Nguyễn Liên Châu (trích tuyển tập Tân Hiệp Thơ 5)
Nặng gánh tang bồng nặng chiết ma Nặng tình cố lý, nặng thân già Tùng già trổ lộc tươi màu lá Trúc cỗi đâm măng, đậm nứơc da Vựot khỏi thị phi khinh hoá trọng Ra ngoài đối đãi thiểu thành đa Càng già càng muốn thêm già nữa Cùng với thiên nhiên vũ trụ…
Lần cuối cùng núi khóc Nước mắt đọng thành hồ Thông ven bờ lén mọc Soi phận nào bơ vơ Nguyễn Liên Châu (trích tuyển tập Tân Hiệp Thơ 5)
Ngày mai không còn ai bên cạnh Nắng nhạt màu và trời không xanh Ngày mai Một mình anh trong sương khói mong manh – + – Nhói buốt trái tim nửa hồn giá lạnh Nửa hồn theo gió gọi tên em
Tiểu sử tác giả: Sinh năm 1966 Quê quán : Quảng Nam. Địa chỉ : Suối Nghệ, Châu Đức, Bà Rịa-Vũng Tàu Điện thoại: 0983 881816
Áo lụa Hà Đông Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Thơ của anh vẫn nguyên màu lụa trắng Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh Linh hồn anh…