Hồi ức mẹ

Hình ảnh mẹ ghi vào dấu ấn

xa tuổi thơ

hồi ức lại gần

.

Mẹ ! Người mang trách nhiệm nặng nề

dòng sữa nuôi con

thân thể hao mòn

mẹ đưa con vào giấc ngủ nồng say

những trưa hè hay đêm đông giá buốt

Con lớn lên trong vòng tay của mẹ

mẹ dạy con tiếng nói ban đầu

bước đi

cuộc đời bao kỷ niệm

.

Mẹ lung linh ngời sáng

là hình ảnh

quê hương, mái đình, gốc đa, con đò, bến nước

bữa cơm xum vầy hạnh phúc

mẹ cho ta suốt đời

hồi ức

tiếng nói người ấm mãi tới nghìn sau…

Bài hoạ y đề ( Xuân về) của Chinh Vũ

Chúng mình bằng tuổi bác Trần ơi !

Giáp tí – giáp  thân… tám mốt rồi

Thiếp trẻ mặn nồng duyên nợ bác

Vợ già, gắn bó nghĩa tình tôi

Thơ tôi :  lão hoá – hai thua một

Sức bác : xuân hồi – một địch hai !

Bác dẻo dai gân, bền bỉ  gối…

” Nhảy sào “, ” bơi ếch ” há nhường ai

Xuân về

Dê (1) dẫn xuân về bác Vũ ơi !

Cùng nhau ta đã tám mươi rồi

Da mồi, tóc bạc… tôi  như  bác

Bụng thót, lưng khòm bác khác tôi

Răng bác kém tôi vừa rũng một

Răng tôi hơn bác đã rời hai

Thiên đường cực lạc dang chờ sẵn

Nhanh chậm đường về, hỏi … trứoc ai ?

——

Chú thích :

(1) Năm Mùi

Thăng long tích sử

Nghìn năm tích  sử  đất Thăng Long

Các bậc hùng anh đã một lòng

Đánh Hán – Trưng Vương thề Lãng Bạc

Diệt Nguyên – Hưng Đạo hội Diên Hồng

Đống Đa chiến trận lừng phương Bắc

Văn Miếu  bình thơ  rạng cõi đông

Lời Bác – Ba Đình vang thế giới

Cổ kim linh địa tụ nguyên phong

Dòng sông tuổi thơ

Tôi đứng nơi đây hướng về dĩ vãng

Lòng ngậm ngùi con nước về dĩ vãng

Tình quê hương cách biệt đã lâu rồi

Bao kỉ  niệm… giữa những ngày thơ ấu !

.

Nhớ chiếc cầu năm xưa cùng bè bạn

Thưòng hẹn hò ôm sách vở đến trường

Đời lớn lên giữa lòng đất quê hương

Nay đã chôn vùi sâu trong kỉ niệm

.

Mấy mươi năm rồi vẫn còn lưu luyến

Nhớ mái trường xưa – những mùa phượng nở

Bao mái tóc xanh tấm tình cởi mở

Sống hồn nhiên và mơ mộng làm sao

.

Tôi thương em với lời nói ngọt ngào

Lòng say đắm bên nhau lòng uỷ mị

Tình ta đẹp – như  đất trời chung thuỷ

Đẹp như  dòng sông – bến nước lời thơ

.

Viết cho nhau trang nhật ký đợi chờ

Nhưng năm tháng đã mờ phai dĩ vãng

.

Chiều nay về lại trên dòng sông vắng

Bóng những con thuyền lả lướt về đâu

Trời hoàng hôn nắng đổ xuống chân cầu

Qua mấy nhịp lòng tôi như  rạn nứt…

Mẹ

Mẹ ru con ngủ …ầu ơi !

Như  nghe vọng lại những lời ngày xưa

Biển trời sấm sét cơn mưa

Ngồi khóc nhớ mẹ bao đời chưa xa

Nay con khuất bóng Mẹ già

Hoa cau trắng nở thơm nhà hiên sân

Chẳng còn khoảnh khắc Mẹ mừng

Buồng cau chín rụng lệ dâng trong lòng

Nhớ xưa trên những cánh đồng

Nắng mưa nặng gánh lưng còng Mẹ đau

Tình thương Mẹ chở nhiệm màu

Nuôi con khôn lớn lo âu suốt đời

Bây giờ – con đã nên ngưòi

Mẹ ơi!  Con nhớ những lời Mẹ khuyên…

– 0 –

Từ khi xa vắng Mẹ hiền

Thân con lặn lội giữa miền khổ đau

Tình thương mẹ vẫn nhiệm màu

Bao la hiện giữa cõi đời tử  sinh

Valentine

Dù có đến ngày… Em còn mong đợi

Một nụ hôn nồng cháy nở trên môi

Valentine… vẫn đẹp mãi muôn đời

Ôi ! kỷ niệm khó phai mờ dĩ vãng

Dòng thời gian qua mau rồi… năm tháng

Bây giờ – Ta còn nhớ gì không?

Valentine – nhớ, tặng em một đoá hồng

Lòng vơi bớt nỗi buồn trong cuộc sống !

14.2.2004