HAI SẮC HOA TIGON
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người ấy với yêu thương Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong, Và phương trời thẳm mờ sương cát, Tay vít dây hoa trắng lạnh…
Hai sắc hoa ti gôn
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ đến với yêu đương. Người ấy thường hay vuốt tóc tôi Thở dài trong lúc thấy tôi vui Bảo rằng: “Hoa dáng như tim vỡ Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi”….
Ngập Ngừng
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé, Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân. Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần… Tôi nói khẽ: gớm, làm sao nhớ thế! Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé. Em tôi ơi, Tình có nghĩa gì đâu, Nếu là không lưu luyến buổi sơ…