Lần đầu gặp sông
Lần đầu tiên xa núi Gặp sông… điếng cả hồn Trôi suốt đời như thế Biết là dại hay khôn !? Nguyễn Liên Châu (trích tuyển tập Tân Hiệp Thơ 5)
Trái bóng tình
Anh không thua cuộc như bao người khác Đem tình yêu đặt cược chấm phạt đền Trái bóng tình lăn đi về câm lặng Thì vòng xoay kỷ niệm vẫn còn tên. Đào văn Cẩn (tuyển tập :”Tân Hiệp Thơ 5”)
HAI SẮC HOA TIGON
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người ấy với yêu thương Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong, Và phương trời thẳm mờ sương cát, Tay vít dây hoa trắng lạnh…
Nhớ con sông quê hương.
Quê hương tôi có con sông xanh biếc Nước gương trong soi tóc những hàng tre Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè Toả nắng xuống dòng sông ấm áp Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi…