Đêm đông uống rượu
Nhà trống đèn lu rượu tống sầu Sầu vơi rượu cạn hết canh thâu Gió tung áo, thử thân dày dạn Sương lọt phên, đo sức dãi dầu Nhấc chén nhìn trời trời xuống thấp Dốc bầu dẫm đất đất chìm sâu Tỉnh say say tỉnh quên rồi nhớ À ! mới thanh xuân đã…
Xuân xa quê
Hai lăm năm – một thế hệ hai lăm năm – mỏi kiếp ly quê mùa xuân tươi lá, đời bao dâu bể đón xuân xa quê, quen roi lòng vẫn nặng tái tê Ngày xưa đi nhủ thầm mong ngày về giờ biết rằng mãi không còn ngày ấy lòng cố vui với khung…
Hoạ lại bài Cảnh già
Nặng gánh tang bồng nặng chiết ma Nặng tình cố lý, nặng thân già Tùng già trổ lộc tươi màu lá Trúc cỗi đâm măng, đậm nứơc da Vựot khỏi thị phi khinh hoá trọng Ra ngoài đối đãi thiểu thành đa Càng già càng muốn thêm già nữa Cùng với thiên nhiên vũ trụ…
Nỗi lòng xa quê (*)
Hà Nam nơi ấy chốn quê tôi Lý Nhân nhớ mãi Lý Nhân ơi Hợp Lý xa, thu tàn mấy độ Thượng Khu chốn cũ đã xa rồi Chỉ Trũ thôn nghèo in tuổi dại Đất xưa xón Bốn Nặng tấc lòng Bao năm xuôi ngựoc thân dầu dãi Bến đò Lưu thuỷ có còn…
Cuộc đời và sự nghiệp nhà thơ, nhà viết kịch Thâm Tâm
Thâm Tâm (1917–1950) là một nhà thơ và nhà viết kịch Việt Nam. Ông nổi tiếng với bài thơ Tống biệt hành, với một phong cách thơ hòa hợp giữa cổ điển và hiện đại, thể hiện hào khí rất cao. Ông cũng được xem là có liên quan đến một thi sĩ bí ẩn…
Thà là như thế
Thà là như thế đừng về để thương để nhớ để mộng mơ để quê hương đẹp như ngày ra đi ấy để dặm ngàn – chiều nhìn mây trắng bay thà là như thế để thời gian xanh mãi trên tóc ai đen dáng nhỏ dịu dàng để không gian ngưng đọng cho khói…