Thợ đời

Đêm tan thức dậy phận người Gói xôi đằm bụng thợ đời cốt pha Nụ cười cháy sậm làn da Âm vang tiếng búa dặm nhà đầy vơi Gò lưng lên – con dốc đời Ta nghe từng giọt mồ hôi rịn ngày Nắng chiều sót lại trên tay Sầu nghiêng đáy cốc rót đầy…

Read More

Ngàn khơi lúa vàng

Em đi  nhặt hạt lúa vàng Đông thưa lá hẹ mùa sang rộn ràng Để ngày hạt gạo không mua Thơm tho khói bếp gió lùa bát cơm Đi về tắt nắng chiều hôm Mồ hôi nằng nặng nghiêng lòng thời gian Bùn sâu ngập bước gian nan Chênh vênh dáng nhỏ ngắn dần bóng…

Read More

Yêu

Yêu là chết ở trong lòng một ít Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu . Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu ; Người ta phụ , hoặc thờ ơ , chẳng biết … Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt . Tưởng trăng tàn , hoa tạ với hồn tiêu…

Read More

HAI SẮC HOA TIGON

Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người ấy với yêu thương Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong, Và phương trời thẳm mờ sương cát, Tay vít dây hoa trắng lạnh…

Read More