Đông tàn

Tiễn đông se lạnh, bơ vơ Bơ vơ Một cõi Vẫn mơ nụ hồng Ai đem nhốt ánh trăng nồng Để Rộn lên trong tiếng tơ đồng vấn vương Tiễn đông trăm nhớ ngàn thương Chùm hoa vụng dại bên đường xác xơ Gió lùa cành lá phất phơ Đông đưa xuân đến nàng thơ…

Read More

NGÀY XƯA CÓ MẸ

Khi con biết đòi ăn Mẹ là người mớm con muỗng cháo Khi con đòi ngủ Mẹ là người thức hát ru con Bầu trời trong mắt con Ngày một xanh hơn Là khi tóc mẹ Ngày thêm sợi bạc Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đất Như cuộc đời không thể thiếu trong…

Read More

Valentine

Dù có đến ngày… Em còn mong đợi Một nụ hôn nồng cháy nở trên môi Valentine… vẫn đẹp mãi muôn đời Ôi ! kỷ niệm khó phai mờ dĩ vãng Dòng thời gian qua mau rồi… năm tháng Bây giờ – Ta còn nhớ gì không? Valentine – nhớ, tặng em một đoá hồng…

Read More

Những bóng hồng trong đời thơ Nguyễn Bính

Mang một tâm hồn hết sức nhạy cảm, cho nên việc trái tim của chàng thi sĩ chân quê luôn vương vấn những bóng hồng trên từng bước phiêu lãng kể cũng không có gì là lạ. Nhà văn Hoàng Tấn đã từng nhận xét về người bạn thân: “Cái anh thi sĩ này là…

Read More

Xóm chiều

Khói bếp nhà ai quyện mái quê Đồng xa tiếng mõ giục trâu về Nắng chiều sót lại sau triền núi Bóng tối lùa dần dưới mé đê Ngõ xóm nghêu ngao đàn trẻ hát Đường thôn hí hửng gái trai kề Chuông chùa thong thả buông trầm lặng Từng tốp đi vào lối cổng…

Read More