Niệm nơi xa

Đã hết rồi ” mùa hè xanh” độ ấy

vui buồn trôi qua

buổi chia tay

không kịp nhìn nhau lần cuối

em về nơi xa

rất xa

Anh một mình không dấu đựơc tương tư

phố xá đêm

lại đêm

rồi ngày

lại ngày

hai đứa biệt tin nhau

Anh không biết nhà em ở

tìm em

tìm ở đâu

chút tình ngày đầu

vẫn đậm sâu

dào dạt thế ! Sao phải về hai ngả

Đồng sớm

Buổi sớm

khi lũ cỏ lờ đờ chưa tỉnh hẳn

bác trâu già đã ì ạch qua đồng

Bên kia bờ ruộng

bọn dế mèn kháo nhau chuyện hôm qua đựoc chén

bữa ngon với những búi  cỏ non rất tuyệt

vài chú cất giọng rè rè chòng ghẹo mấy chị bồ nông

Thỉnh thoảng có tiếng đen đét của ngọn roi anh nông

dân trẻ giận, chê bác trâu giờ sao

chậm chạp, còn doạ  sẽ cho ” về hưu ” sớm

làm đám cỏ gấu hãi hùng xanh mặt đứng chôn chân

Phía đằng đông

ông mặt trời còn ngái ngủ

Lũ sương đêm không dám tự  mình khoe  sắc áo long lanh

những khoảng đêm cũng chưa dám chuyển màu xanh

bầy chim chóc còn gật gù sau mép lá

mùi ẩm mốc, mùi rêu, mùi đất đá

xông lên ngàn ngạt mũi

làm khó chịu chú cún vàng ư  ử  cạnh chòi tranh

Đồng buổi sáng vắng tanh

đám dế mèn thôi không kháo nhau chuyện đêm qua nữa

chỉ có tiếng sàn sạt của lưỡi cày va vào đất đá

và tiếng mồ hôi rìn rịn lên đồng

Ở đằng đông

một ngày mới bắt đầu

Mùa xuân vắng mẹ

Bên khung cửa con ngồi đón tết

Pháo đi đùng nổ rộn xóm xa

Trong sâu thẳm đôi mắt con dừng lại

Giờ mẹ nơi đâu ? nhang khói nhạt nhoà

-0-

Tay chống cằm đôi mắt trầm tư

Nhìn khoảng trời đêm bao mươi tối

Thầm ước ao một vì sao đổi

Mẹ trở về bổi hổi tim con

-0-

Một mình con ngồi đây đêm nay

Nỗi quạnh đời sóng mắt cay cay

Con đã khóc âm thầm trong bóng tối

Giữ a đêm xuân đất trời lồng lộng

Mơ  mẹ về sưởi ấm tim con

Mẹ tôi

Mẹ tôi là cả bầu trời

Mênh mông tình mẹ biển đời mẹ yêu

Thân cò lặn lội sớm chiều

Oằn vai gánh nặng trăm điều một thân

Tháng ngày vất vả lên dần

Trông con mỏi mắt thương gần thương xa

Mẹ ơi mẹ khổ qua’ mà

Trên khuôn mặt mẹ những là nếp nhăn

Xin me đừng lo nữa mẹ ơi

Các con nay đã lớn khôn rồi

Mái tóc mẹ nét già đã điểm

Đếm cuộc đời ngày tháng dần trôi

Trưa hè

Rộn rã trên cành khúc nhạc ve

Đường quê hun hút nong trưa hè

Sân trường phượng nở mùa chia biệt

Thương bóng ai về sau luỹ tre

– 0 –

Nắng tưới đồng khô đám khói lan

Đàn trâu phì phạch dưới ao làng

Đầ bờ lẻ bạn quyên ra rả

Trốn nắng bầy chim trở lại ngàn

– 0 –

Xóm lặng mơ màng giấc ngủ trưa

Cụ già trên chiếc võng đong đưa

Xa xa mái lá …

Cô hàng nước

Đón khách dừng chân dưới khóm dừa

Mở ngõ vườn thơ

Vườn thơ TÂN HIỆP đầy mùi hương

Mở ngõ trao duyên khách dậm trường

Đón gió trong lành qua vạn nẻo

Gom trăng huyền dịu khắp muôn phương

Ý thơ thắm đượm tình thi hữu

Nét bút son sâu nghĩa bạn đường

Trái ngot hoa đồng thêm dịu ngọt

Tình trong ‘ ý – một “, góp nên chương

Mỗi mùa phượng

Mỗi mùa phượng nở – một mùa thương

Bịn rịn cầm tay buổi bãi trường

Phố thị ai về gieo nỗi nhớ

Núi rừng mình lại nén sầu vương

Tiếng ve ra rả lòng ray rứt

Giọng quốc nỉ non dạ chán chường

Vắng bạn xa thầy ba tháng hạ

Lòng nghe quạnh quẽ tiếng chiều sương