Vội vã trăm năm

Đâu phải cà-phê làm mất ngủ!

Đâu tại ly trà mà em trở trăn!

Có lẽ lâu rồi mình không ôn chuyện

Nên ngỡ ngàng trước những ngổn ngang..

Em không trẻ như nhiều xuân trước

Anh cũng già tự những chiều xưa

Bớt phập phồng những buổi nắng mưa!

Cùng yêu ghét đi về quên nhớ!

Trà và cà-phê bao lần đậm nhạt!

Con sông đời vội vã trăm năm…

Tác giả Lê Nhật Ánh (Tân Hiệp Thơ 5)